
Đồn Biên phòng Tr’hy và Đại đội Biên giới 534 tuần tra chung khu vực mốc 687. Ảnh: Trúc Hà
Chinh phục cột mốc 687
Trước khi bắt đầu hành trình chinh phục cột mốc 687, chúng tôi có cuộc trò chuyện với Thượng tá Bùi Văn Đức, Đồn trưởng Đồn Biên phòng Tr’hy; Trung tá Lê Văn Thu, Chính trị viên Đồn Biên phòng Tr’hy và Thiếu tá Lê Hữu Nam, Phó Đồn trưởng Đồn Biên phòng Tr’hy - cũng là Tổ trưởng tổ tuần tra vào sớm hôm sau. Theo Thượng tá Bùi Văn Đức, Đồn Biên phòng Tr’hy quản lý 18,38km đường biên giới thuộc xã Hùng Sơn (thành phố Đà Nẵng), với 6 cột mốc, từ cột mốc 685 đến 690. Địa hình biên giới ở đây mang những nét đặc trưng nhất của biên giới Việt Nam-Lào đó là núi cao, vực sâu. Thời gian qua, việc tuần tra đường biên, mốc giới vẫn được duy trì đúng quy định theo định kỳ và đột xuất, đơn phương và song phương.
Trung tá Lê Văn Thu nhấn mạnh: “Mỗi chiến sĩ ở đây đều xác định rõ việc giữ từng tấc đất nơi biên cương là trách nhiệm cao nhất. Gian khổ có, nhưng nhờ vậy mà ý chí, bản lĩnh được rèn luyện mỗi ngày. Chúng tôi luôn nghĩ rằng, chỉ cần ta còn đứng vững trên đường biên, còn giữ nguyên cột mốc, nghĩa là Tổ quốc bình yên”. Lời chia sẻ của Trung tá Lê Văn Thu khiến chúng tôi hiểu rằng, tinh thần ấy tạo nên sức mạnh nội tại giúp đơn vị hoàn thành nhiệm vụ trong mọi điều kiện, hoàn cảnh.
Thiếu tá Lê Hữu Nam chia sẻ: “Có những chuyến anh em phải dầm mưa cả ngày, đêm ngủ lại giữa rừng chỉ có tấm bạt che tạm. Mùa mưa là thế, nhưng đến mùa khô, nắng, gió Lào thổi nóng rát mặt, bụi đỏ phủ đầy áo lính. Nhưng đã mang quân hàm xanh, thì gian khổ cũng chính là môi trường để rèn luyện bản lĩnh. Bao mệt nhọc sẽ tan biến khi đặt tay lên cột mốc, bởi ai cũng thấy trong lòng dâng lên cảm giác rất thiêng liêng”.
Với những chiến sĩ trẻ, việc đi tuần tra đường biên, cột mốc là cơ hội để trưởng thành và hiểu hơn ý nghĩa hai chữ “biên cương”. Hạ sĩ Ra Đa Phố (Đội Vũ trang, Đồn Biên phòng Tr’hy) tâm sự: “Lúc mới nhận nhiệm vụ, tôi không quen đường rừng Hùng Sơn. Dốc cao, đá trơn, sương mù che trắng lối. Nhưng càng đi càng quen, rồi thấy gắn bó. Mỗi lần chạm vào cột mốc giữa đại ngàn, tôi thấy mọi gian nan đều xứng đáng”.
Tình đoàn kết bền chặt
Sau gần 4 giờ hành quân, cột mốc 687 hiện ra trong màn sương bảng lảng. Khối đá granite xám nổi bật giữa rừng xanh, khẳng định chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc nơi cuối trời biên cương. Một cảm giác vô cùng khó diễn tả, trái tim như đập mạnh và nhanh hơn. Đó là cảm xúc trăm lần như một, khi người lính Biên phòng nhìn thấy và chạm tay vào cột mốc.
Đã hiệp đồng từ trước về việc tuần tra song phương nên khi tổ tuần tra của Đồn Biên phòng Tr’hy tới cột mốc 687 được chừng 10 phút, thì tổ tuần tra của Đại đội Biên giới 534 (Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Sê Kông, Lào) do Đại úy Khammin Duangvilaysan, Đại đội phó Đại đội Biên giới 534 làm trưởng đoàn cũng có mặt. Hai bên cùng tiến hành các nghi thức tuần tra chung. Các chiến sĩ tỏa ra kiểm tra xung quanh, ghi chép số liệu, quan sát địa hình. Mỗi động tác đều chính xác, thuần thục. Bên cạnh kiểm tra mốc, lực lượng tuần tra của Đồn Biên phòng Tr’hy và Đại đội Biên giới 534 trao đổi thông tin về tình hình địa bàn, kế hoạch phối hợp ngăn chặn các hoạt động xâm nhập, vi phạm quy chế biên giới...

Trên đường tuần tra, cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Tr’hy phải vượt qua nhiều suối sâu, dốc cao, vực thẳm. Ảnh: Trúc Hà
Tháng 10 vừa qua, Đồn Biên phòng Tr’hy và Đại đội Biên giới 534 đã tổ chức lễ kết nghĩa giữa hai đơn vị. Việc làm này nhằm thắt chặt hơn nữa mối quan hệ đoàn kết, hữu nghị, anh em Việt Nam-Lào, đồng thời nâng cao hiệu quả công tác phối hợp trong bảo vệ đường biên, mốc giới. Đại úy Khammin Duangvilaysan chia sẻ: “Chúng tôi và cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Tr’hy luôn phối hợp chặt chẽ trong quản lý, bảo vệ đường biên, cột mốc. Dù địa hình hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt nhưng mỗi lần gặp nhau nơi biên giới, chúng tôi đều cảm thấy tình đoàn kết hai nước càng thêm bền chặt. Giữ biên giới không chỉ là trách nhiệm, mà còn là tình hữu nghị giữa nhân dân hai bên”.
Trong câu chuyện hữu nghị, Trung tá Lê Hữu Nam cho biết, đơn vị không chỉ có mối quan hệ đoàn kết, hữu nghị với Đại đội Biên giới 534, mà còn với chính quyền và nhân dân cụm bản Tà Vàng (huyện Kà Lừm, tỉnh Sê Kông). Khi vận động các nhà hảo tâm ủng hộ cho người dân ở xã Hùng Sơn, đơn vị cũng đề nghị dành một phần cho các hộ khó khăn ở cụm bản Tà Vàng. Không những vậy, từ năm học 2024-2025, em Ríah Vứt (sinh năm 2011, trú tại bản Tà Vàng) được Đồn Biên phòng Tr’hy nhận đỡ đầu theo Chương trình “Nâng bước em tới trường-Con nuôi đồn biên phòng”, vì em Ký Om Phoon (sinh năm 2007, trú tại bản Tà Vàng)-học sinh được nhận đỡ đầu trước đó đã tốt nghiệp lớp 12. Cha mất, mẹ bị bệnh phải điều trị dài ngày, Ríah Vứt ở với gia đình chú ruột. Vì hoàn cảnh khó khăn nên dù sinh năm 2011, nhưng Ríah Vứt năm nay mới học lớp 6, Trường Trung học cơ sở huyện Kà Lừm. Tiền hỗ trợ 500 nghìn đồng mỗi tháng dành cho Ríah Vứt được Đồn Biên phòng Tr’hy gửi qua chính quyền địa phương.
Tối hôm ấy, tôi tình cờ đọc những lời chia sẻ trên trang Facebook cá nhân của hạ sĩ Ra Đa Phố. Những lời lẽ giản dị nhưng sâu lắng và đầy chân thành, những câu từ mà phải là người đã có nhiều trải nghiệm mới viết nên được: “Dẫu còn nhiều khó khăn, dẫu rừng núi hiểm trở, nhưng những người lính Đồn Biên phòng Tr’hy vẫn ngày này qua tháng khác bước đi trên đường biên của Tổ quốc. Họ đi bằng đôi chân rắn rỏi, bằng trái tim yêu nước và bằng sự kiên định mà không gì lay chuyển được. Với người lính Biên phòng, quản lý, bảo vệ đường biên, cột mốc là giữ phên giậu quốc gia, chính là giữ lấy tương lai của Tổ quốc”. Tôi hiểu rằng, biên cương vẫn trường tồn được là nhờ những người lính như thế.
Theo Báo Biên phòng


